Trang web đọc truyện online hay nhất. Thể loại truyện phong phú.
• ![Gom thương nhớ gửi vào miền quên lãng|raw]()
Gom thương nhớ gửi vào miền quên lãng
"Tôi đã hiểu ra một điều rằng... chúng tôi... đã mãi mãi chẳng thế trở về bên nhau nữa. Thế nên tôi đã từ bỏ; đã ngừng lại hết thảy những khao khát thương yêu trước đây. Và có lẽ... dù là vì lí do gì
• ![Cửa sổ tâm hồn|raw]()
Cửa sổ tâm hồn
Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện.
***
Trên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai
• ![Đường tàu|raw]()
Đường tàu
Tôi đã nhìn thấy rất nhiều đường ray, nơi có những con tàu chạy qua. Hằng ngày, hằng ngày.
Tôi đã thử mình bước đi trên những đường ray đó, cái cảm giác chông chênh xảy đến trên đôi chân mình.
***
Từ
• ![Ngày đùa|raw]()
Ngày đùa
Hôm ấy là ngày một tháng Tư. Ngày nầy, người đời hay đùa lắm.
***
San có điện thoại. Chẳng sung sướng gì khi phải chạy cồng cộc qua hai mươi tư bậc thang lên tầng hai , mở cánh cửa kiếng mới vào được
• ![Hẹn em kiếp sau|raw]()
Hẹn em kiếp sau
0
Người ta vẫn bảo: "Khi tình yêu đến, tự khắc sẽ yêu thôi.". Nhưng khi tình yêu đã đến rồi mà ta không biết trân trọng, không gìn giữ thì rốt cục sẽ để
• ![Gà gô và người bẫy chim|raw]()
Gà gô và người bẫy chim
Một người săn chim bắt được một con gà gô và chuẩn bị làm thịt nó.
Gà gô nói:
– Khoan đã, đừng giết tôi.
Người bẫy chim hỏi:
– Tại sao lại không giết ngươi?
Gà gô trả lời:
– Vì tôi muốn sống. Còn n
• ![Bố tớ đấy!|raw]()
Bố tớ đấy!
Khi còn bé bố đã đưa nó đi chơi ở tất cả mọi chỗ mà bố yêu thích. Từ các quán trà đá ven đường đến các quán bar, bi-a, cafe, karaoke hay thậm chí là nhà nghỉ. May mắn thì bố không để quên nó ở c
• ![Chiếc ghế trống trên xe khách|raw]()
Chiếc ghế trống trên xe khách
Cô phát thanh viên đọc số điện thoại của nhỏ có một lần mà anh đã để bụng rồi nhắn tin làm quen được nhỏ. Từ đó đến giờ anh càng không thể bỏ qua chương trình: "Quà tặng âm nhạc" nào nữa. Nhỏ 18 tuổi,
• ![Yêu ư, để sau!|raw]()
Yêu ư, để sau!
"- Trời, đã sáu tháng kể từ lúc biết mày, tao chỉ thấy mày đưa hột cho người khác chứ chia sẻ thức ăn thì chưa bao giờ. Có lầm lẫn không vậy?"
***
Chiếc đồng hồ hét lên inh ỏi bằng tất cả sức lực để r
• 
Giá như

Mai ngồi thu lu ở góc phòng. Trong tay nó giữ khư khư và nhìn chằm chằm vào tấm hình của Vĩnh. Trong ảnh, Vĩnh cười thật tươi, nụ cười hiền hòa tràn đầy sức sống. Trời tối, nó chẳng buồn bật điện. Ánh